Bán vàng cưới trả viện phí cho mẹ đẻ, tôi bị nhà chồng nhiếc móc: Ăn cắp quen thói

Baoanh Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
‘Nhất cái Ngân, cưới được nhà chồng giàu, vàng vòng đeo nặng cả cổ kìa. Thế này ông bà thông gia đúng là mát mày mát mặt’.
Bán vàng cưới trả viện phí cho mẹ đẻ, tôi bị nhà chồng nhiếc móc: Ăn cắp quen thói
Ảnh minh họa

Nhớ lại những lời khen ngợi ở đám cưới tôi cách đây 3 năm trước mà tôi chỉ biết thở dài. Hóa ra, cuộc sống làm dâu nhà giàu lại chẳng hề sung sướng như mọi người vẫn tưởng.

Bố mẹ chồng rất cưng chiều con trai nên chồng tôi gần như không có trách nhiệm trong chính cuộc sống riêng, kể cả là sau khi lấy vợ. Mọi thứ anh đều tuân theo lời mẹ như một con rối.

Tôi vẫn nhớ đêm tân hôn, chúng tôi không được ngủ chung vì mẹ chồng tôi sợ con trai ‘mệt’ bởi cả ngày đã bận bịu đám cưới. Bà can thiệp đến hầu hết chuyện riêng của vợ chồng tôi từ sinh con cho đến tiền bạc.

Đó cũng là lý do mà 3 năm nay tôi vẫn chưa thể có con. Tất cả cũng bởi vì mẹ chồng nói năm hổ mới tốt cho chồng, nằng nặc bắt tôi phải kế hoạch.

Sau khi cưới, tôi buộc phải nghỉ làm để ở nhà nội trợ, dọn dẹp nhà cửa. Biết khoảng cách giữa 2 gia đình, tôi luôn cố gắng làm hết sức để vừa ý mẹ chồng nhưng không sao lấp đầy được sự khinh thường của bà. Hiện tại chồng tôi đang làm trong công ty gia đình, hàng tháng nhận lương rồi đưa lại cho mẹ.

Anh chỉ mang về đúng 5 triệu đưa vợ chi tiêu. Mỗi ngày mẹ chồng sẽ đưa tôi 500 nghìn lo ăn uống. Thiếu hay thừa, tôi đều phải báo lại vào bữa cơm tối. Lắm lúc tôi có cảm giác mình chẳng khác gì người giúp việc trong mác cô chủ.

Từ ngày lấy chồng giàu, tôi cứ mải miết suốt ngày với cơm nước, chẳng có thời gian về thăm bố mẹ 1 lần. Chưa kể, nhà chồng quản lý tiền bạc chặt chẽ vì sợ con dâu dấm dúi mang tiền đi.

Biết bản thân chẳng thể nào sống mãi trong cái cảnh ăn bám này, tôi đã định sẽ chủ động đi làm lại thì bất ngờ 1 chuyện xảy ra. Tuần trước, mẹ đẻ tôi bị tai nạn giao thông chấn thương đầu nhưng không có tiền phẫu thuật.

Gọi điện cho chồng nhưng điện thoại báo ‘thuê bao’. Trong lúc cấp bách, tôi đành mở két sắt lấy 3 lượng vàng cưới ngày xưa được giữ lại đem đi bán. Định bụng chờ nhà chồng về sẽ thưa chuyện sau bởi giờ tính mạng mẹ đẻ đang ngàn cân treo sợi tóc.

 Do đi quá vội vàng, tôi vô tình để quên điện thoại ở nhà. Tới tối về thì bàng hoàng thấy túi quần áo của mình đã nằm chỏng chơ ngoài sân.

Chồng thấy vợ về, chạy sộc ra nhìn tôi bằng ánh mắt giận dữ. Tôi chưa kịp cất lời, anh đã hét lên giáng cho 2 cái tát ngã ngào xuống sân:

‘Cô cầm vàng đi đâu rồi? láo toét thật. Ăn cắp quen thói’.

Hóa ra bố mẹ chồng đã xem camera và biết tôi lấy vàng đi. Họ quy ngay cho tôi cái tội lấy trộm. Điện thoại thì không liên lạc được nên cả nhà chồng nghĩ rằng tôi đã bỏ trốn với 3 lượng vàng đó.

Bị chồng đánh, tôi chỉ biết khóc rồi kể lại mọi chuyện. Mẹ chồng nghe xong chẳng hỏi han thông gia được câu nào, vẫn trách cứ:

‘Có vì lí do gì con cũng không được làm thế. Két sắt của nhà chồng cũng dám tự tiện mở, không có camera chắc chẳng ai ngờ được chuyện này’.

Dù tôi đã giải thích tình thế cấp bách lúc ấy, họ vẫn khăng khăng bảo tôi có ý đồ riêng. Sau đó, mẹ chồng cũng bỏ qua và bắt tôi thề thốt không lặp lại lỗi này nữa.

Họ còn luôn miệng nhắc đến món nợ 3 lượng vàng này những ngày sau đó. Nếu như không có chuyện bán vàng hôm nay, có lẽ tôi sẽ không biết được chồng mình coi thường vợ thế nào. Tự dưng tôi mất hết lòng tin vào cuộc hôn nhân này và chỉ muốn buông tay.

Ảnh minh họa. Nguồn Internet 

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật